Nhưng hiện nay tình hình đã khác. Có những viện không còn kỹ thuật viên mà tất cả đều là kỹ sư, thậm chí thạc sĩ, tiến sĩ. Thiết kế kiểu đó không hợp lý ở chỗ mọi người đều nghĩ mà không có người làm. Tất nhiên giờ có những công nghệ giúp giảm thiểu sử dụng lao động chân tay nhưng cũng không thể nào bỏ được hoàn toàn, nhất là ngoài đồng ruộng. Những công việc đó kỹ thuật viên làm tốt hơn hẳn nhà khoa học...
Các trạm trại của một số viện giờ tê liệt hết vì không có tiền, không nuôi được. Trước đây nghiên cứu cơ bản là nhiệm vụ của đơn vị đó, có những người ăn xong chỉ để làm nghiên cứu cơ bản, nhà nước nuôi hết. Giờ với cách giao nhiệm vụ qua các đề tài như thế này thì hết tiền là dừng lại. Bởi thế nhiều nhà khoa học đang nghiên cứu về cái này khi hết đề tài lại chuyển sang cái khác dẫn đến tình trạng không có chuyên gia đầu ngành về một lĩnh vực.
Chúng ta từng có hệ thống nghiên cứu hợp lý như thế, tại sao lại bị mất thưa ông?
Trước đây bao cấp hoàn toàn nên làm đúng thiết kế, đúng kế hoạch của các viện. Điều này có những cái hay của nó, đặc biệt là trong nghiên cứu bởi có tính hệ thống, có người chuyên, nhân viên chuyên, cánh đồng chuyên. Hình thức giao nhiệm vụ giờ đã thay đổi theo đề tài, dự án. Thứ nữa là bản thân các nhà khoa học cũng không thể nào kiên định được với mục tiêu khi kinh tế thị trường đã bung ra nên làm cái này, cái nọ, chỉ còn một số là tâm huyết. Chúng ta đã không có những cơ chế để giữ họ.
Trong khi đó như Trung Quốc, Đài Loan, Hàn Quốc… các viện họ vẫn duy trì hình thức nghiên cứu cơ bản từ kinh phí nhà nước, là hoạt động thường xuyên. Còn các nhiệm vụ, đề tài, dự án là khi nghiên cứu cơ bản đã có kết quả thì được xây dựng để phát triển, mở rộng.
Vậy ra, kinh tế thị trường kiểu hiện nay cũng có mặt trái, những cái đẹp, cái tốt trong nghiên cứu khoa học cũng dần bị mất?
Đúng là khoa học giờ đây bung ra, tác động đến xã hội nhanh hơn nhưng nhìn lại phía sau nó còn những khoảng trống đặc biệt là trong nghiên cứu cơ bản. Không còn những con người chuyên sâu đúng nghĩa, có những bộ môn gần như là mất hẳn ví dụ như sinh lý thực vật. Trước đây GS.VS Đào Thế Tuấn là chuyên gia về lĩnh vực này và chỉ có từ nghiên cứu mới giải quyết được nhiều vấn đề mà thực tiễn yêu cầu.
Chúng ta muốn làm trái vụ, muốn điều tiết được sự ra hoa, đậu quả của cây thì phải căn cứ vào sinh lý, sinh hóa nhưng lại không có những nghiên cứu cụ thể. Vừa qua dân Hưng Yên và một số vùng tiến hành khoanh vỏ cây, đó là kiểu điều tiết theo kinh nghiệm chứ về góc độ khoa học, mỗi lần khoanh như vậy những thay đổi về các chỉ tiêu sinh lý, sinh hóa trong cây như thế nào lại không biết.
Có những phòng thí nghiệm của Viện Di truyền không thua kém gì khu vực thậm chí quốc tế nhưng thực tế khai thác thế nào? Có phòng nhưng lại không có nguồn tiền để duy trì hoạt động. Bởi thế, phải hỏi xem các phòng này muốn hoạt động thì cần có những thứ gì? Cũng cần phải xem xét lại cách đào tạo để ai có khả năng mới được vào làm ở các viện nghiên cứu chứ không phải ai cũng lấy. Ngành nông nghiệp có được như ngày hôm nay là thành quả của khoa học hàng chục năm trước, vậy 10 năm sau thì sao thưa ông? |
Nghiên cứu ứng dụng có thể không cần quan tâm nhiều đến nữa vì hoàn toàn có thể đẩy được ra thị trường nhưng ai sẽ trả tiền cho nghiên cứu cơ bản? Phải là nhà nước và phải nuôi một cách đầy đủ như nuôi quân đội để khi có việc là sẵn sàng đem ra dùng. |
Cho tương lai 10 năm sau thì phải bắt đầu từ ngay bây giờ. Muốn làm từ bây giờ phải có nghiên cứu cơ bản. Phải biết nó, hiểu nó, định hướng và tập trung lực cho nó.
Ở nước ngoài nghiên cứu 1 giống thường đi kèm cả canh tác, BVTV đến thị trường và huy động những người giỏi nhất vào cuộc để làm sao ứng dụng cho cả một vùng thậm chí cả thế giới. Giờ đây ta đã có VAAS để tập hợp lực lượng thì đã tính đến phương án đấy chưa?
Mục đích của VAAS khi thành lập là nghiên cứu theo chương trình, theo chuỗi đến sản phẩm cuối cùng chứ không phải vụn vặt mấy đề tài nhưng hiện chưa làm được do cơ chế ràng buộc. Ví dụ khi Luật Khoa học Công nghệ ra đời, các cơ quan, tổ chức được quyền đi đấu thầu, các đề tài bị xé nhỏ. Các viện thành viên của chúng tôi có hàng trăm nhiệm vụ của Bộ Khoa học Công nghệ qua các đề tài cấp nhà nước. Mà đề tài nhà nước thì không cần chúng tôi phê duyệt mà có quyền tự làm. Chính vì vậy đội ngũ cũng bị xé lẻ.
Tác giả bài viết: TRẦN CAO - DƯƠNG ĐÌNH TƯỜNG
Nguồn tin: nongnghiep.vn
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Hội thảo "20 năm thương mại hoá cây trồng công nghệ sinh học trên thế giới và thực trạng tại Việt Nam" (2016-09-30)
Làm việc với Giáo sư Watanabe (Đại học Tsukuba, Nhật Bản) về thành lập Hội đồng An toàn sinh học của Trung tâm (2016-07-26)
Hội thảo trao đổi những kết quả nghiên cứu khoa học liên quan đến lĩnh vực Công nghệ sinh học thực vật giữa Trung tâm Công nghệ Sinh học và Đại học Tsukuba (2016-07-26)
Hình ảnh nghỉ mát 2016 (2016-07-19)
Chủ tịch Lê Hoàng Quân thăm khu sản xuất chế phẩm sinh học (2015-11-09)